Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Bộ ảnh thú vị về sự khác biệt giữa phương Đông và phương Tây

(Dân trí) - Phương Đông và phương Tây vốn luôn chứa đựng nhiều quan niệm khác biệt. Bộ ảnh đồ họa dưới đây sẽ đề cập tới sự khác biệt đó dưới góc nhìn gắn gọn, hài hước, thú vị, đầy tính chiêm nghiệm.

Một nghệ sĩ trẻ người Trung Quốc có tên Yang Liu hiện đang sinh sống tại Đức vừa cho ra mắt bộ ảnh đồ họa có tên “East Meets West” (Đông Tây gặp gỡ). Bộ ảnh cho thấy sự khác biệt trong đời sống văn hóa - xã hội giữa phương Đông và phương Tây.
“Đông Tây gặp gỡ” thể hiện cách nhìn vừa chính xác vừa hài hước về sự khác biệt muôn thuở. Nghệ sĩ Yang Liu cho biết: “Những thông tin được thể hiện trong bộ ảnh đồ họa này mang ý nghĩa tương đối cá nhân, dựa trên những trải nghiệm và cảm nhận của bản thân tôi sau gần hai thập kỷ sinh sống ở Châu Âu”.
Dưới đây là bộ ảnh thú vị của nghệ sĩ Yang Liu:
Cách thể hiện ý kiến cá nhânCách thể hiện ý kiến cá nhân: Người phương Tây quan trọng sự thẳng thắn. Người phương Đông đề cao sự khéo léo, mềm mỏng.
Phong cách sốngPhong cách sống: Người phương Tây đề cao cái Tôi, năng lực cá nhân, cá tính riêng… Người phương Đông trân trọng cái Ta, con người phải luôn biết hòa nhập với môi trường xung quanh để tạo nên sự hài hòa.
Vấn đề đúng giờVấn đề đúng giờ: Đúng giờ là yếu tố rất được tôn trọng trong các cuộc gặp gỡ ở thế giới phương Tây. Người ta không cần đến sớm để thể hiện sự tôn trọng nhưng càng không nên đến muộn vì đó là hành động bất lịch sự. Người phương Đông thì khác, họ có thể xê dịch giờ hẹn đôi chút và điều đó không trở thành vấn đề lớn.
Cấp trênCấp trên: Trong thế giới phương Tây, sếp cũng là người đi làm kiếm sống như nhân viên, chỉ có điều cấp bậc, tầm nhìn và lương bổng của sếp cao hơn một chút. Ở phương Đông, sếp được coi là “người khổng lồ”.
Các mối quan hệ và sự kết nối trong xã hộiCác mối quan hệ và sự kết nối trong xã hội: Các mối quan hệ trong thế giới phương Tây không mang nặng tính “dắt dây” như trong xã hội phương Đông.
Cách thể hiện cảm xúcCách thể hiện cảm xúc: Người phương Tây vui buồn đều thể hiện khá rõ ràng còn người phương Đông có thể “trong héo ngoài tươi”.
Văn hóa xếp hàngVăn hóa xếp hàng: Thực tế văn hóa xếp hàng đã dần hình thành tại nhiều nước phương Đông, đặc biệt tại các thành phố lớn. Tuy vậy, nhìn chung, nó chưa ăn sâu vào nếp sống của người phương Đông ở mọi lúc mọi nơi.
Nhìn nhận về bản thânNhìn nhận về bản thân: Người phương Tây rất quan trọng cái Tôi, đề cao tính cá nhân trong một số khía cạnh của đời sống. Họ đòi hỏi những người xung quanh phải tôn trọng những gì thuộc về vấn đề cá nhân. Ở phương Đông, cái Tôi thường nhỏ bé, dễ bị khỏa lấp và việc quên đi cái Tôi được cho là một đức tính đáng khen ngợi.
Đường phố ngày cuối tuầnĐường phố ngày cuối tuần: Những ngày cuối tuần, đường phố phương Tây thường vắng vẻ, họ không đổ ra đường mà thường có hai lựa chọn: một là ở nhà ngủ bù cho cả tuần lao động vất vả, hai là về miền quê vui chơi, hít thở không khí trong lành. Ở phương Đông, đặc biệt tại các thành phố lớn, người dân thường đổ ra đường, tới các khu vui chơi và trung tâm mua sắm để giải trí.
Tiệc tùngTiệc tùng: Tại những bữa tiệc trang trọng, người phương Tây thích đứng thành nhóm nhỏ, rủ rỉ trò chuyện. Người phương Đông thích ngồi thành những nhóm lớn, trò chuyện ồn ào, đó được coi là biểu hiện của sự hào hứng, vui vẻ. Tiệc càng ồn càng chứng tỏ tổ chức thành công.
Tiếng ồn trong nhà hàngTiếng ồn trong nhà hàng: Người phương Tây rất ngại việc nói to ở nơi đông người. Vì vậy, ở nơi công cộng như nhà hàng, quán ăn, họ nói nhỏ, chỉ đủ để người ngồi với mình nghe thấy. Ngay cả việc gọi nhân viên phục vụ cũng được thể hiện bằng ánh mắt và động tác tay. Người phương Đông khá vô tư trong việc này, họ có thể nói to, gọi nhau í ới ở nơi đông người.
Thức uống “lành mạnh”Thức uống “lành mạnh”: Ở phương Tây, nếu ai đó bị yếu bụng hoặc đau dạ dày, khi dùng bữa, họ sẽ uống nước ngọt có gas, trong khi đó, người phương Đông sẽ gọi trà hoặc nước khoáng.
Đi du lịchĐi du lịch: Người phương Tây đề cao việc quan sát và trải nghiệm thực tế trong suốt chuyến đi. Trong khi đó, đối với người phương Đông, việc lưu lại hình ảnh làm kỷ niệm trong từng chặng đường, từng địa điểm thăm quan là một việc quan trọng không kém.
Vẻ đẹp lý tưởngVẻ đẹp lý tưởng: Người phương Tây thích da nâu, người phương Đông thích da trắng.
Trẻ em trong gia đìnhTrẻ em trong gia đình: Trẻ em ở phương Tây không được cả gia đình chăm lo, ưu ái như ở phương Đông. Trong gia đình phương Tây, trẻ em có vị trí ngang bằng như những thành viên khác trong nhà, cũng có quyền lợi và nghĩa vụ riêng. Ở phương Đông, em bé thường được coi là trung tâm thú vị của cả nhà và các thành viên sẽ xoay quanh “tâm điểm” này.
Giải quyết vấn đềGiải quyết vấn đề: Người phương Tây coi trọng kết quả sau cùng, vì vậy, họ sẵn sàng đương đầu với vấn đề cản trở, cốt sao đạt được mục tiêu nhanh nhất. Người phương Đông quan trọng quá trình thực hiện. Vốn không thích đối đầu, xung đột, nên người phương Đông có thể chấp nhận đi vòng một chút, tuy mất thời gian hơn nhưng vẫn đạt được kết quả sau cùng và không tổn hao quá nhiều sức lực.
Các bữa ăn trong ngàyCác bữa ăn trong ngày: Người phương Tây thường ăn sáng vội vàng, ăn tối qua loa, thường dùng đồ ăn nhanh, bữa trưa vì vậy được coi là bữa ăn thư thái nhất trong ngày khi họ có thể rủ bạn bè ra tiệm dùng bữa. Người phương Đông đề cao tầm quan trọng của cả 3 bữa ăn trong ngày, họ thích sự nóng sốt. Ăn uống qua quýt theo kiểu “cơm đường cháo chợ” là điều không ai thích.
Phương tiện di chuyểnPhương tiện di chuyển: Trước đây, khi người phương Tây coi ô tô là phương tiện di chuyển hiệu quả nhất, người phương Đông còn đi xe đạp. Giờ đây, người phương Tây lại coi xe đạp là phương tiện di chuyển “lành mạnh” nhất, trong khi đó, người phương Đông đã chuyển sang đi ô tô (nếu có điều kiện).
Cuộc sống của người giàCuộc sống của người già: Dạo chơi công viên ở phương Tây, bạn sẽ bắt gặp nhiều cụ già dắt thú cưng đi dạo. Ở phương Đông, bạn sẽ thấy các cụ già dắt cháu đi chơi.
Tắm tápTắm táp: Người phương Tây thích tắm sáng rồi mới đi làm. Người phương Đông thích tắm tối trước khi đi ngủ.
Ẩm thực sành điệuẨm thực sành điệu: Người phương Tây sành điệu sẽ tìm tới các món Á. Người phương Đông “ăn chơi” sẽ tìm tới các món Âu.
Thời tiết và cảm xúcThời tiết và cảm xúc: Người phương Tây thích nắng, ghét mưa. Họ đặc biệt yêu những ngày nắng (có lẽ vì thế mà họ thích da nâu). Người phương Đông thích cả mưa và nắng. Nắng mưa đối với người phương Đông đều có nét đẹp, nét thú vị riêng.
Đông Tây trong mắt nhauĐông Tây trong mắt nhau: Trong mắt người phương Tây, người phương Đông đặc trưng với nón lá, thích uống trà và ăn cơm. Người phương Đông ấn tượng với người phương Tây vì mũ nồi cao, xúc xích và bia.
 
Bích Ngọc
Theo Bored Panda

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

Điểm danh độc dược 'tẩm' trái cây mau chín, lâu hỏng

Thứ Sáu, 20-12-2013 - 11:46 SA Theo vef.vn
Chỉ cần tẩm một ít hóa chất là các loại trái cây như chuối, mít, sầu riêng, bơ, nho… tươi lâu, để hoài không thối, ủng. Không quá khó để mua các loại hóa chất này. Có loại trong suốt như nước cất, có loại sền sệt như hồ dán giấy tập học sinh. Phần lớn là hóa chất cấm, chất độc, hoặc không có tên trong danh mục thuốc BVTV, nhưng đang được mua bán tràn lan vào những tháng cuối năm.
Đủ loại "thuốc" tẩm trái cây
Chúng tôi cùng với anh T (Long Khánh, Đồng Nai), một thương lái trái cây đường dài đến cửa hàng hóa chất "Kh" (Vạn Tượng, quận 5, TP.HCM) nằm trong chợ Kim Biên để mua hàng. Anh T vốn là khách hàng quen thuộc của cửa hàng. Mới gặp anh T, chị H, chủ cửa hàng đã đon đả nói: "Gớm, sao lặn lâu thế.
Bây giờ miền Đông hết vụ sầu riêng, chôm chôm rồi... Em đang làm hàng gì?". "Ôi, đủ thứ chị ơi... Hôm nay bà chị có thuốc nào mới "quất" cho trái tươi lâu hơn không, giới thiệu cho thằng em với" - anh T đáp.
Chỉ tay vào mấy can nhựa 25 lít màu xanh, màu trắng dựng san sát phía trước cửa hàng, chị H nói: "Mấy loại đó chị mới nhập về từ Móng Cái. Em coi cái nào được chị giới thiệu cho. Cái nào cũng "tăng phọt" và giữ tươi trái cây cả".
Sau khi quan sát, anh T chỉ vào một can nhựa có ghi một chữ gọn lỏn "bóng", rồi nói: "Chị lấy cho em thứ đó đi". "Ừ, loại đó em cho chị 80 ngàn đồng/lít. Nhưng nó không phải thuốc nước "Gờ 4" của Trung Quốc (nhãn hiện "Progibb T98", loại dùng cho các nhà vườn phun trái nhanh lớn - PV) như trước đâu. Thứ này là loại dung dịch sền sệt như hồ (keo dán), mạnh hơn "Gờ 4".
{keywords}
Dung dịch sền sệt như hồ dán giấy tập học sinh pha với nước phun vào trái cây kích thích mau chín
Đem thứ này "tắm" cho chuối, mít, sầu riêng, bơ, nho, chôm chôm, sapo, măng cụt... chỉ trong vòng 1 ngày là chín ngay. Cứ 1 lít thuốc em pha cho chị ½ lít nước", chị H quảng cáo.
Sau khi coi mặt hàng, cò kè giá, anh T đồng ý mua 1 lít giá 70 ngàn về dùng thử trên mít. "Thế còn loại nào bảo quản giữ cho trái cây tươi lâu để em còn chở ra Bắc. Hôm trước chị bán thứ gì mà phun sương vào trái cây mùi nồng không chịu được, có loại nào mùi dễ chịu hơn không?".
Chỉ tay vào can màu xanh, chị H giới thiệu: "Loại đang đựng trong can màu xanh đó. Loại này không mùi, không màu. Mới có khách hàng ở Bình Thuận vào mua thử để "tắm" cho trái thanh long chở ra Bắc. Họ nói thứ này được lắm. 1 lít "thuốc" pha với 5 lít nước rồi đổ trong thùng. Sau đó, ngâm trái cây vào khoảng 3-4 giờ sau vớt ra, để qua đêm, trái cây sẽ chín ngon".
Cứ rẻ là được
Có thể nói, tại các sạp hóa chất ở khu vực chợ Kim Biên có rất nhiều loại hóa chất để thúc chín trái cây. Từ bột trắng hoặc dung dịch sền sệt dùng pha với nước để phun trực tiếp lên trái cây, cho đến những loại "thuốc" đựng trong ống 5ml dùng tiêm trực tiếp vào quả.
Tuy nhiên, do có dư luận về độc hại của các "thuốc" này nên BQL chợ Kim Biên quản lý gắt gao hơn. Vì vậy, việc mua bán chúng chỉ diễn ra ngấm ngầm. Chủ các cửa hàng, quầy sạp tại đây chỉ bán cho những khách hàng quen mà thôi.
Theo PGS.TS Trương Vĩnh, Trưởng Bộ môn Công nghệ Hóa học (Trường Đại học Nông Lâm TP.HCM), thuốc làm trái cây mau chín thực chất làm tăng tốc độ chuyển hóa tinh bột thành đường.
Còn thuốc bảo quản trái cây thì theo cơ chế ngược lại, tức làm chậm quá trình lên men bên trong, làm chậm quá trình chuyển hóa tinh bột thành đường nhằm giữ trái cây tươi lâu, không thối, dễ vận chuyển đi xa. Trên thị trường có nhiều loại hóa chất sử dụng vào mục đích này.
Có loại chứa hoạt chất có tính bay hơi hoặc rửa trôi thì vô hại, nhưng có loại chứa hoạt chất "ngậm" bền vững vào trái cây thì có hại cho người dùng. Thực tế, thuốc của Trung Quốc do giá rẻ nên hoạt chất sử dụng bảo quản thường "ngậm" bền trong trái cây.
Sau khi quan sát dung dịch sền sệt mà thương lái T mua ở cửa hàng hóa chất Kim Biên, PGS.TS Vĩnh nhận định: "Đây là chất bảo quản có tính dẻo bám lên bề mặt trái tạo lớp màng hạn chế oxy, nước và CO2 "thấm" vào trái làm chậm quá trình hô hấp của trái cây. Nhờ đó, trái cây tươi lâu. Thành phần hoạt chất chính của loại dung dịch sền sệt này có thể là Chitosan, hoặc sáp tổng hợp. Nếu là Chitosan, một loại nguyên liệu chiết xuất từ vỏ tôm cá thì "thuốc" không gây hại, nhưng nếu là sáp tổng hợp thì có thể gây hại cho người dùng".
PGS.TS Trương Vĩnh cũng cho biết thêm, có khả năng "dung dịch sền sệt" được làm từ sáp tổng hợp do giá rẻ. Còn Chitosan thì giá đắt, 4 - 5 triệu đồng/kg nên khó được người mua chấp nhận.
Ngoài ra, có các nhóm hóa chất khác có tác dụng chống mốc, chống nấm như Carbendazim, Benomyl, Tebuconazole... có khả năng bảo quản trái cây trong thời gian dài cũng được sử dụng. Tuy nhiên, đây là loại hóa chất diệt nấm thuộc nhóm cực độc, phân hủy chậm và có nguy cơ gây ung thư, hoặc vô sinh nếu dùng trái cây có chất này.
Toàn là độc dược
Nói về thuốc tiêm (chích) hoặc "ngậm" cho trái cây mau chín, PGS.TS Trương Vĩnh cho biết, hiện nay, các thương lái thường sử dụng Ethylen. Đây là chất bay hơi, có tác dụng kích thích làm trái cây mau chín, chuyển màu (cà chua từ xanh sang đỏ, mít từ xanh sang vàng...).Nếu dùng Ethylen với nồng độ rất thấp sẽ làm trái chín chậm. Tuy nhiên, cần khẳng định đây không phải là loại hóa chất được sử dụng trong ngành thực phẩm do tính chất độc hại của nó đối với sức khỏe con người.
"Vừa qua, tôi có đọc trên Báo NNVN thông tin về một loại sản phẩm HPC "trái chín" (một loại "phân bón lá" nằm trong danh mục cho phép của Cục Trồng Trọt - PV) do một doanh nghiệp ở TP.HCM sản xuất và được bán trên thị trường với mục đích "tắm" cho trái mít, sầu riêng... mau chín. Tôi thật sự ngạc nhiên, bởi thành phần hóa học của sản phẩm này lại chính là... Ethylen?!".
Còn theo ông Nguyễn Bá Tùng, Phó chánh thanh tra Chi cục BVTV tỉnh Đồng Nai, "Gờ 4" nói ở trên thực chất là hóa chất GA4 được bán lén lút, "trao tay" trên thị trường dưới nhãn hiệu ProGibb T98.
Hóa chất này không nằm trong danh mục Thuốc BVTV được đăng ký sử dụng ở Việt Nam và cũng không nằm trong danh mục chất điều hòa sinh trưởng quy định tại phụ lục 4 của Thông tư số 36/2010/TT-BNNPTNT ngày 24/6/2010 của Bộ NN-PTNT ban hành Quy định Quản lý về phân bón.
"Vì vậy, bà con nông dân kể cả thương lái không nên sử dụng hóa chất này để phun cho chuối và cây trái. Đây là việc làm lợi bất cập hại. Hậu quả người dùng trái cây có phun loại hóa chất này có thể ngộ độc, hoặc sinh bệnh về sau", ông Tùng nói. Ngoài "Gờ 4", hiện còn một loại "thuốc" nữa là GA3 - Gibberellic acid (công thức hoá học C19H22O6) có tác dụng sinh lý mạnh nhất đối với cây trồng.

Đào xác thối, vớt đồ ôi làm thực phẩm

Thứ Tư, 25-12-2013 - 01:48 CH Theo vef.vn
Xác động vật thối vừa được vứt xuống hố tiêu hủy đã bị lén lút khai quật, đem đi tiêu thụ. Với công nghệ tái chế tinh vi, hàng tấn thịt thối rữa kia sẽ trở thành những món ăn thơm phức trên bàn nhậu. Đào trộm xác rùa thối đã chôn
Ngày 12/11, tại bãi rác thuộc xã Tịnh Thiện, huyện Sơn Tịnh, tỉnh Quảng Ngãi, cơ quan chức năng tổ chức tiêu hủy xác 94 cá thể rùa biển. Toàn bộ số xác rùa quý hiếm trên do Võ Văn Quang (xã Bình Châu, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) mua lại của một số tàu thuyền ở cảng Sa Kỳ, trên đường vận chuyển bằng ôtô đông lạnh đưa vào miền Nam tiêu thụ thì bị phát hiện, bắt giữ.
Hội đồng tiêu hủy đã đào hố chôn toàn bộ số rùa trên, dùng xăng đốt và lấp kín hố. Nhưng ngay hôm sau, hố chôn đã bị khai quật, số xác rùa biến mất. Lý do, ngay sau khi lực lượng tiêu hủy ra về thì nhóm người trên xe đông lạnh quay lại, đào hố lấy số rùa đã chôn đưa lên ôtô đưa đi đâu không rõ.
{keywords}
Hố chôn xác rùa biển bị các đối tượng đào lên
Hiện nhu cầu về các sản phẩm từ rùa rất lớn, nhiều người cho rằng loài này có tác dụng làm thuốc, tăng ham muốn tình dục và có thể làm đồ trang trí. Giới đại gia cho rằng rùa nhồi đặt dưới móng nhà sẽ mang lại may mắn, đeo các sản phẩm làm từ rùa giúp chữa bệnh huyết áp thấp. Riêng mai rùa hiện nay có giá trị cao, chiếc lớn giá 5 triệu đồng dùng để trang trí.
Vớt heo chết trôi về làm "đặc sản"
Không ít heo sữa quay vàng rộm ngon mắt có giá tiền triệu được chế biến từ những chú heo sữa đã chết thối trước đó nhiều ngày. Tinh vi hơn, để che mắt khách hàng, những người buôn bán vô lương đã tự chế ra con dấu kiểm dịch giả.
Ngày 13/7, lực lượng chức năng kiểm tra chiếc xe tải chở hàng đông lạnh BKS 52ND - 3532 do tài xế Nguyễn Đình Điển (SN 1974, xã Xuân Trúc, huyện Ân Thi, Hưng Yên) đang dừng ở khu vực thuộc khu công nghiệp Sóng Thần (Bình Dương) thì phát hiện bên trong chứa gần 100 con heo sữa bốc mùi hôi thối. Tài xế cho biết, số hàng trên sẽ được giao cho hai người. Một trong hai người nói trên là Nguyễn Hồng Thanh (SN 1983, ngụ xã Long Vĩnh, huyện Gò Công Tây, tỉnh Tiền Giang).
{keywords}
Số heo chết bị bắt giữ
Thanh khai không biết chính xác nguồn heo sữa từ Quảng Ngãi được người bán thu mua từ khu vực nào và chết từ bao giờ vì hoàn toàn là giao dịch bằng miệng, khi Thanh nhận được hàng mới trả tiền bằng hình thức chuyển khoản. Theo những giấy tờ thu được trong quá trình kiểm tra cho thấy số heo sữa thối trên sau khi được Thanh nhận hàng, sẽ phân chia làm 3 loại rồi giao cho các nhà hàng kinh doanh ăn uống.
Theo những người nông dân có kinh nghiệm chăn nuôi, loại heo con mới sinh được vài ngày tuổi này ở những vùng nông thôn, người dân đem đi tiêu hủy hoặc làm thức ăn cho cá.
Điều đáng nói, kiểm tra cốp xe máy của Thanh, lực lượng chức năng phát hiện một con dấu giả mang dòng chữ Chi cục thú y tỉnh Quảng Ngãi, mã số 35011. Thanh cho hay mục đích của việc làm con dấu giả này để đóng lên con heo, thể hiện là con heo này đã qua kiểm dịch và được đóng dấu đàng hoàng.
Đào trộm 1,5 tấn cá nóc chết thối, mang đi bán
Ngày 29/11/2012, cơ quan chức năng tỉnh Quảng Ngãi đã bắt giữ 1,5 tấn cá nóc tại cảng Sa Huỳnh, thuộc xã Phổ Thạnh, huyện Đức Phổ. UBND huyện Đức Phổ đã quyết định tổ chức tiêu huỷ và đào hố chôn cách xa cảng Sa Huỳnh gần 40km tránh người dân khai quật.
{keywords}
Cá bị đào lên từ hố chôn lấp
Tuy nhiên, ngay trong đêm 29/11/2012, nhiều người ở xã Phổ Thạnh vẫn liều lĩnh vào tỉnh Bình Định thuê xe ôtô của Dương Văn Minh (huyện Hoài Nhơn) kéo ra xã Phổ Quang khai quật hố chôn lấy cá. Tuy nhiên, lực lượng chức năng đã kịp thời phát hiện.
Trước đó, ngày 25/11/2012, Đội Quản lý thị trường số 2 phối hợp Công an huyện Đức Phổ bắt trên 4 tấn cá nóc tại cảng Sa Huỳnh. Chính quyền địa phương, ngành chức năng tổ chức đào hố tiêu huỷ số cá nóc trên tại xã Phổ Thạnh. Nhưng sau khi tổ chức tiêu huỷ chôn, ngay trong đêm, nhiều người lén lút tổ chức khai quật hố chôn lấy trộm toàn bộ số cá trên.
Cướp 2,2 tấn thịt thối từ hố tiêu hủy
Ngày 18/4/2012, lực lượng chức năng Đồng Nai phát hiện xe tải đông lạnh do Nguyễn Văn Hoàn (27 tuổi, quê Thái Bình) chở 2,2 tấn thịt bò, thịt trâu không rõ nguồn gốc, bốc mùi hôi thối từ Hà Nội vào TP.HCM. Sau khi lập biên bản, số thịt thối trên lập tức được đưa đi tiêu hủy tại một rừng tràm thuộc địa bàn khu phố 8, phường Long Bình, TP. Biên Hòa.
{keywords}
Số thịt thối bị đổ xuống hố tiêu hủy nhưng chưa hoàn tất đã được "móc" lên xe chở vào xưởng chế biến lòng lợn.
Khi xe tải đổ 33 bao đựng 2,2 tấn chân trâu, bò thối xuống một cái hố đã tạo sẵn, lực lượng chức năng đổ một can xăng khoảng 5 lít và mấy cành củi xuống hố. Đống lửa chưa kịp bén thì đã tắt ngúm nên số chân trâu, chân bò thối mà cơ quan chức năng có ý định tiêu hủy vẫn nguyên hiện trạng.
Khi đoàn công tác đi xa, tài xế, phụ xe cùng gần 10 người khác đã bốc lại toàn bộ số thịt thối này lên xe và chạy đi. Chiếc xe đông lạnh chở thịt thối này chạy vòng vo qua nhiều con đường rồi dừng lại ở một xưởng chế biến lòng lợn trong khu phố Bình Đáng, phường Bình Hòa, thị xã Thuận An, Bình Dương.
Công an thị xã Thuận An đã kiểm tra cơ sở chế biến lòng lợn này, bước đầu phát hiện hơn 900kg lòng đang ngâm và bốc mùi khó chịu cùng hai container đông lạnh khóa cửa.

Và đây là cách mà e đón tết! Ai mua heo tôi bán heo cho


Cách phát hiện kẻ lén lút vào Facebook của bạn



Nếu tò mò muốn biết tài khoản Facebook của bạn đang được đăng nhập từ đâu, hoặc bạn nghi ngờ có ai đó đã đăng nhập vào tài khoản Facebook mà không được sự đồng ý của bạn, có một cách có thể cho biết chính xác tài khoản của bạn đã được đăng nhập vào từ đâu, và trong hầu hết các trường hợp, bạn thậm chí có thể biết thiết bị nào đã được dùng để đăng nhập vào tài khoản của bạn.

Sau đây là các làm đối với iPhone và iPad:
  • Mở ứng dụng Facebook ra từ màn hình chủ trên iPhone hoặc iPad.
  • Chạm vào mục “More” ở phía dưới cùng.
  • Cuộn xuống tận dưới và chạm vào phần cài đặt tài khoản (Account Settings).
  • Chạm vào phần Security.
  • Chạm vào phần Active Sessions ở phía dưới cùng.
Cách phát hiện kẻ lén lút vào Facebook của bạn
Cách phát hiện kẻ lén lút vào Facebook của bạn
Tại đây bạn có thể xem tất cả các phiên truy cập vào tài khoản Facebook của bạn. Nếu đó là những gì bạn đã truy cập, hẳn bạn sẽ nhận ra. Và nếu phát hiện thấy những truy cập lạ lùng mà bạn chưa từng vào xuất hiện, nghĩa là đã có một ai đó lén lút đăng nhập Facebook bằng tài khoản của bạn.

Nếu bạn thấy bất cứ gì đáng nghi ngờ, bạn nên thay đổi mật khẩu.

Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

Mặc dù mang trên mình nhiều sắc màu đẹp mắt nhưng cá bảy màu vẫn bị coi là loài cá nguy hiểm nhất hành tinh.
Tờ báo về cá lâu năm bậc nhất của Mỹ, Tropical Fish Hobbyist, số tháng 3/2004 chỉ đích danh cá bảy màu là nguy hiểm nhất hành tinh.
Cá bảy màu có tên khoa học là Poecilia Recticulata. Được tìm thấy vào năm 1859, chúng được du nhập sang Âu châu năm 1861 và từ đó phát tán đi khắp nơi trên thế giới.
Cá bảy màu là loại cá rất nhỏ (con đực chỉ 2 - 3 cm, con cái khoảng 4 cm) nhưng chúng là loài sinh sản rất nhanh.
Trong điều kiện sống thích hợp, chỉ với 1 cặp bảy màu ban đầu, sau một năm đã là hàng trăm ngàn con.
Loại cá này ăn tất cả các loại thủy thực vật và động vật (rong, tảo, moina...) dẫn đến không còn thức ăn cho các loại cá khác.
Bên cạnh đó, theo kết quả của một phân tích hóa học mới, cá bảy màu được đặt vào vị trí cao trong chuỗi thức ăn, thậm chí còn đứng trên cả cá mập.
Điều đó khiến cho loài cá này vô tình trở thành loài nguy hiểm, thậm chí hơn cả hổ và cá mập.
Những hình ảnh của cá bảy màu khi mang bầu. Để đẻ hết một lứa, cá mẹ có thể mất nhiều tiếng đồng hồ. Phần lớn cá con chui đầu ra trước.
Nhưng cũng không ít chú chào đời bằng đuôi như trong hình.
Dài khoảng 5 mm, từ bụng mẹ, cá bảy màu sơ sinh "rơi tự do" xuống các lá rong hoặc nền bể
Sau một vài phút, cá con bắt đầu trở nên hoạt bát và bơi những nhịp đầu tiên.
Bản năng dạy cho chúng biết rằng những lá rong đuôi chó là nơi ẩn nấp an toàn, và cũng là nguồn cung cấp thức ăn ban đầu.
Chúng cũng hiểu bơi thành đàn là một phương thức làm rối loạn phương hướng của kẻ thù.
Trớ trêu thay, với tập tính ăn con, kẻ thù đầu tiên của chúng chính là cá bố mẹ.
Theo VTC News

Mẹ đốp

“Chiềng làng chiềng chạ / Thượng hạ Tây Đông / Con gái Phú Ông / Tên là Mầu Thị / Tư tình ngoại ý/ mãn nguyệt có thai / Già trẻ gái trai/ ra đình mà ăn khoán…” – Đó là lời rao của Mẹ Đốp về vụ Thị Mầu hoang thai bị làng phạt vạ trong vở Chèo cổ Quan Âm Thị Kính. Song, hầu như ngày nào, dân làng xã Đoài Trung cũng được nghe những lời đó, từ Mẹ Đốp. Song, đây không phải là nhân vật Mẹ Đốp trong vở Chèo mà là Mẹ Đốp hiện đang sống ở Làng Đoài Trung. Tại sao lại có sự trùng hợp về tên gọi và tại sao Mẹ Đốp ngày nay lại cứ đọc lại cái câu trong lời đi rao khắp Làng của nhân vật Mẹ Đốp trong vở Chèo? Những người mới đến Làng Đoài Trung thường hỏi bà Tỏi, chủ quán nước ở đầu Làng như vậy và được bà giải thích khá cặn kẽ như sau:
Mẹ Đốp là một cô gái xinh đẹp nhất nhì cái Làng Đoài Trung, tên thật là Đào, khi tuổi trẻ thích tham gia văn nghệ, đặc biệt là hát Chèo, nên đã được chọn vào đội Chèo của xã Đoài Trung. Đội Chèo của xã tuy không hoạt động chuyên nghiệp, tức chỉ khi có Hội diễn của Huyện, của Tỉnh hoặc ngày Lễ lớn, ngày Tết…đội mới tập họp mọi người lại, tập luyện dăm ba hôm rồi lên sân khấu. Tuy thế, lần nào có Hội diễn, Đội Chèo của Xã cũng đoạt huy chương không Vàng thì Bạc. Riêng cô Đào, là một trong những diễn viên xuất sắc của Đội Chèo, đặc biệt là khi cô sắm vai Mẹ Đốp. Một lần, cô Đào vào vai Mẹ Đốp thì “lọt mắt xanh” ông Lê Văn Xã, người sắm vai Xã Trưởng. Ông Lê Văn Xã hiện đang giữ chức Phó chủ tịch UBND Xã Đoài Trung, chuyên trách công tác văn hóa, thông tin, tuyên truyền, các vấn đề xã hội…gọi tắt là Phó Chủ tịch phụ trách Văn – Xã. Ông Lê Văn Xã đã có vợ con nhưng vẫn không chịu “yên bề gia thất” mà nổi tiếng trăng hoa, đa tình. Khi cô Đào đang vào vai Mẹ Đốp, ông Lê Văn Xã đang vào vai Xã Trưởng thì ông chợt phát hiện ra vẻ đẹp quyến rũ không thể cưỡng lại của Mẹ Đốp mà lâu nay mải vui thú đâu đâu, ông “có mắt mà như mù”! Thế là sau buổi diễn đó, ông Lê Văn Xã lập tức “gửi Mẹ Đốp nuôi giùm một đứa con”!...

Song, Mẹ Đốp (tức cô Đào), là người mắn đẻ, lại gặp hôm “mát giời” nên không chỉ “đẻ giùm” ông Xã Trưởng (tức ông Lê Văn Xã) một đứa con mà tới những ba đứa con! Nếu cứ đúng như Lệ Làng thì cô Đào sẽ bị Làng phạt vạ, như trong chính vở Chèo mà cô đã diễn nhiều lần, hoặc có thể nặng hơn, nhưng ông Lê Văn Xã đang là Phó Chủ tịch UBND Xã, lại sắp lên thay chức Chủ tịch UBND Xã do Chủ tịch đương nhiệm được thăng chức lên Phó Chủ tịch UBND Huyện, do đó, chuyện to thu lại thành nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có! Tuy nhiên, Mẹ Đốp (tức cô Đào) là người “đau khổ” suốt đời : tuy không bị phạt vạ, nhưng ông Lê Văn Xã đã “nuốt lời”, không ly dị vợ để cưới cô như đã thề bồi rất tha thiết khi muốn “gửi con” nơi cô, nên cô phải sống trên “búa rìu dư luận” mà nuôi ba đứa “con hoang”! Việc cô Đào phải quần quật nuôi ba đứa “con hoang” khiến cho nhan sắc cô tàn phai, sức cô cạn kiệt… Và khi ba đứa con (đều là con trai) lên mười tuổi thì cô Đào trở nên người ngớ ngẩn, ngày nào cũng đi khắp Làng, vừa gõ cái mõ đã mòn bóng, vừa rao: Chiềng Làng chiềng chạ / Thượng Hạ, Tây Đông…

Sự đời, có những cái xảy ra ngoài sức tưởng tượng của con người và lúc đó, người ta không thể cắt nghĩa được, không thể giải thích được, nên đành gọi là chuyện lạ ! Cũng giống như trong Y học, có những căn bệnh mới xuất hiện mà những thứ thuốc hiện có không có tác dụng, thầy thuốc không biết tại sao lại như thế, đành bó tay và gọi đó là bệnh lạ ! Mẹ Đốp (tức cô Đào) sau hai tháng khùng khùng, điên điên, thỉnh thoảng lại đi khắp Làng gõ mõ hát rao “Chiềng Làng chiềng chạ / Thượng hạ Tây Đông…”, bỗng trở nên thay đổi khiến dân Làng ngỡ ngàng: Tiếng rao của Mẹ Đốp như là những chuỗi âm thanh huyền hoặc, kỳ ảo và có sức mê hoặc hồn người đến không thể cưỡng nổi! Khi nghe tiếng rao của Mẹ Đốp, người nghe đứng ngây ra, bất động và như hóa đá! Chính vì những người nghe đã bị mê hoặc đi như thế nên hầu như không có ai nhận ra rằng: Mẹ Đốp (tức cô Đào) đã không còn cái thân hình tiều tụy như lúc mới điên khùng nữa mà như vừa lột xác để trở lại như cô Đào của mười năm trước!...

Khi ba đứa con sinh ba của Cô Đào là nhận ra sự biến đổi kỳ lạ đó ở người mẹ của chúng, chúng bèn hỏi mẹ: “Mẹ ơi, cha của chúng con đâu?”. Người Mẹ nói: “Cha của các con là anh Mõ!”. Ba đứa trẻ không hiểu “Anh Mõ” nghĩa là gì, bèn đi hỏi bà Tỏi, chủ quán nước ở đầu Làng. Bà Tỏi nói: “Anh Mõ là chồng Mẹ Đốp, đúng là như vậy, nhưng đó là trong vở Chèo. Còn ở Làng ta, từ rất lâu đã bỏ cái chức danh Mõ rồi! Biết tìm anh Mõ ở đâu bây giờ?”. Ba đứa trẻ thấy Bà Tỏi mà không biết thì có lẽ chẳng ai biết cả, bèn thôi không đi hỏi nữa. Vả lại từ lúc chúng sinh ra đời, chúng có thấy người cha bao giờ đâu?

Tuy nhiên, câu chuyện không dừng lại ở đó. Ba đứa trẻ không đi tìm Anh Mõ, tức cha của chúng nữa nhưng một thời gian sau thì có người tự xưng là Anh Mõ đến gặp ba đứa trẻ và nói: “Ta chính là Anh Mõ, là cha của các con đây!” Ba đứa trẻ hỏi: “Ông nói ông là Anh Mõ, vậy lấy gì làm bằng chứng?”. Người kia liền lấy trong cái túi vải đeo lủng lẳng dưới nách ra một cái mõ bằng gỗ đã nhẵn bóng mà rằng: “Các con hãy coi đây! Đây chính là cái mõ ta vẫn dùng hàng ngày khi còn làm công việc của anh Mõ!”. Một đứa trẻ nói: “Vậy ông hãy vừa gõ mõ vừa đọc câu rao như mẹ tôi xem sao?”. Người kia liền gõ mõ “Cốc, cốc…” và đọc:
Chiềng làng chiềng chạ / Thượng hạ Tây Đông / Con gái Phú Ông / Tên là Mầu Thị / Tư tình ngoại ý/ mãn nguyệt có thai / Già trẻ gái trai/ ra đình mà ăn khoán!...
Ba đứa trẻ thấy người này đọc và gõ mõ đúng như mẹ nó vẫn làm thì có vẻ như muốn tin đó là Anh Mõ thật, liền cử một đứa đi tìm mẹ. Cô Đào, tức Mẹ Đốp, tức mẹ của ba đứa trẻ, lúc này đang nấu cơm ở nhà, nghe con nói như thế thì bảo: “Có vẻ như đúng đấy. Bố con lúc nhỏ là con của một thằng Mõ. Khi lớn lên thì Làng không còn cái chức danh Mõ nữa mà gọi là văn hóa-thông tin. Nhờ làm văn hóa – thông tin xã mà đã tán tỉnh được mẹ, khiến mẹ xiêu lòng. Nhưng ông ta nuốt lời, không cưới mẹ, để mẹ phải chịu cảnh chửa hoang, may mà không bị phạt vạ như nhân vật Thị Mầu. Nghe nói ông ta đã leo lên cái chức Trưởng phòng văn hóa-thông tin Huyện, rồi lên nữa tới Giám đốc Sở Văn hóa – Thông tin. Sao bây giờ lại tự nhận là Anh Mõ? Lại có chức danh Anh Mõ sao? Thế còn cái Sở Văn hóa-Thông tin thì sao?”. Đứa con sốt ruột, hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Có cho ông ta vào nhà gặp mẹ không?”. Người mẹ liền nói: “Thôi được, cho ông ta vào, nhưng phải kiểm tra cái dấu hiệu này đã. Nếu đúng là ông ta, cái ông Xã trưởng đĩ tính ấy thì ở trên cái “thằng bé” rất dài của ông ta có tới hai cái nốt ruồi son! Có lẽ chính vì thế mà ông ta nổi tiếng “sát gái”!”.
Đứa con nghe nói vậy thì chạy ra ngoài cổng, nơi hai người anh em của nó và người kia đang đứng đợi. Nó nói với hai đứa anh em của nó phải kiểm tra như thế, như thế!...Sau khi hai đứa anh em của nó “kiểm tra” xong thì nói: “Không phải hai nốt ruồi mà có tới ba cái!”. Nghe hai người anh em nói vậy, đứa con lại chạy vào nói với người mẹ như thế, như thế! Người mẹ nghe nói vậy thì giật mình nghĩ bụng: “Mới có hai cái nốt ruồi mà đã “sát gái” như thế thì nay có tới ba cái tất sẽ rất kinh hoàng, ta làm sao mà chịu nổi? Nhưng nếu không cho ông ta nhận con thì ba đứa trẻ tội nghiệp kia sẽ suốt đời không cha hay sao?”. Người mẹ liền hỏi đứa con: “Mẹ hỏi câu này, con cứ nói thật. Con có thích cho cái ông kia nhận làm bố hay không?”. Đứa con nói ngay: “Mẹ thích thì con cũng thích, mẹ không thích thì sao con lại dám trái ý mẹ, con cũng không thích!”. Người mẹ cười quặn bụng hồi lâu rồi mới nói: “Mẹ có ý này, ra nói với hai anh em của con nữa, cùng thuận theo ý mẹ thì ta quyết ngay: Nếu ông ta đồng ý làm “Thái giám” thì sẽ cho làm bố, làm chồng, nếu không thì …“Tiễn khách”! Nhớ là không để ông ta cò cưa, năn nỉ nữa!”. Đứa con lại chạy ra nói với hai người anh em ý muốn của mẹ. Cả ba anh em đều tán đồng theo ý mẹ ngay mà không tranh cãi gì. Khi ba anh em nói với người đàn ông kia như thế, như thế thì ông ta nói ngay: “Dù bất cứ điều kiện như thế nào, tôi cũng đồng ý!”. Ba anh em liền dẫn người đàn ông kia vào nhà gặp mẹ. Khi hai người gặp lại nhau, người mẹ nói: “Nói là nói vậy, nhưng tôi vẫn chừa cho ông một con đường để mà hối cải! Cái án “hoạn quan” cứ treo đó, nếu như ông thật lòng thành tâm hối cải thì có thể cho qua!”. Người kia nghe nói vậy thì lạy tạ ơn rối rít và hứa sẽ hết lòng với bốn mẹ con. Người mẹ lại nói: “Danh có chính thì ngôn mới thuận. Dù thế nào, ông cũng phải làm cái lễ cưới hỏi đàng hoàng chứ không thể khơi khơi đến nhà người ta rồi ngồi chễm chệ trên ghế ông chồng, ông bố được!”. Người kia nói: “Tôi đã bị cái án kỷ luật mất sạch chức tước, tài sản cũng bị bà vợ già lấy hết, không cho một đồng chinh cắc bạc thì làm sao…”. Người mẹ nói ngay: “Ông không phải lo chuyện tiền bạc mà chỉ lo làm tốt các thủ tục, nghi thức cho vẹn toàn! Coi như tôi cho ông thiếu nợ!...”.

Ở những người tốt, có lòng vị tha thì dễ mủi lòng mà tha thứ, cho dù tội lỗi kia có trầm trọng tới đâu. Chính vì biết cô Đào, tức Mẹ Đốp là con người dễ mềm lòng nên ông Văn Xã, tức Xã Trưởng đã triệt để khai thác “điểm yếu” đó của cô Đào và được cô Đào tổ chức đám cưới đàng hoàng, thậm chí rất dềnh dang vì cả Làng ai cũng mến cô Đào, đến dự đám cưới cô và ông Văn Xã rất đông, có thể nói là vui như Hội. Mọi người còn yêu cầu cô dâu tức cô Đào và chú rể tức ông Văn Xã diễn lại trích đoạn Chèo “Mẹ Đốp, Xã Trưởng”, khiến cho cả Làng lại được một phen cười nghiêng ngả…

Thực ra, ông Văn Xã bị án kỷ luật mà mất chức tước ở Sở Văn hóa-Thông tin, trở về xã làm nhiệm vụ “Thằng Mõ”, tức chuyên trách nhiệm vụ thông tin, tuyên truyền đường lối chủ trương, chính sách của Nhà nước, là rất “đúng người, đúng việc” bởi ông Văn Xã không chỉ có tài diễn vai Chèo Xã Trưởng trong lớp Chèo “Mẹ Đốp, Xã Trưởng”, mà ông còn có tài làm ca dao, hò vè, thơ Bút Tre…khiến cho ai đọc “thơ ca” của ông cũng cười nôn ruột! Nói cho công bằng thì cái Tài của ông Văn Xã ở đây là tài nhại, tài bắt chước ca dao, hò vè dân gian, thơ Bút Tre…Song, làm được như thế cũng không phải dễ dàng gì, ai không tin thì cứ thử mà xem, sẽ tắc tị ngay mà thôi!...

Sau đám cưới, ông Văn Xã có vẻ như “tu chí làm ăn”, một lòng với vợ con, nên Ông Trời thương tình cho cô Đào đẻ được ba đứa con nữa, cũng lại sinh ba! Giờ thì cô Đào không phải một mình nuôi con hoang nữa mà ông Văn Xã đã thể hiện là một người cha tốt! Đi đâu, gặp ai, ông Văn Xã cũng nói: “Làm một người cha tốt quả là không hề dễ dàng, song làm được một người cha tốt thì thật là hạnh phúc, thật mãn nguyện!”

Bây giờ, ai đến Làng Đoài Trung, vào ngày thường, sẽ được tận mắt mục kích “Thằng Mõ” hành nghề thực sự, đâu ra đó, chứ không chỉ là “chuyện ngày xưa”. Nhiệm vụ “Thằng Mõ” này thường là do ông Văn Xã thực hiện, thi thoảng ông Văn Xã đau yếu, bệnh tật thì do Mẹ Đốp, tức cô Đào, thực hiện. Còn nếu đến Làng Đoài Trung vào những dịp có Lễ Hội, sẽ được xem diễn trích đoạn Chèo “Mẹ Đốp, Xã Trưởng” do cô Đào và ông Văn Xã trình diễn. Trình độ nghệ thuật của hai nghệ sĩ dân gian này đã đạt tới mức không thể bình luận mà chỉ có một cách là bị cuốn hút vào “Mê Hồn Trận Cười” để rồi vỗ tay tới mỏi tay thì thôi!...

Một lần, cô Đào đang “thay chồng làm việc quan” như trong vai trò “Mẹ Đốp”, thì thấy hai đứa học trò, áng chừng lớp mười một, mười hai rồi, cứ lẽ đẽo “bám đuôi”. Cô Đào nghĩ, chẳng lẽ lại có kiểu “người hâm mộ” như thế sao? Cô Đào bèn quay lại, tóm hai “cái đuôi” hỏi cho ra nhẽ! Thì ra đó là hai học sinh lớp 12 của Trường Huyện, sẽ vào vai Mẹ Đốp và Xã Trưởng trong trích đoạn Chèo này, muốn đến gặp đích danh “Mẹ Đốp” để nhờ làm “Đạo diễn”, vì đợt Hội diễn Văn nghệ sắp tới sẽ có tất cả các trường Trung học Phổ thông của Tỉnh tham gia, và nghe nói đã có tới gần chục trường chọn trích đoạn “Mẹ Đốp, Xã Trưởng” làm bài thi! Cô Đào nghe nói xong thì ôm chầm lấy hai đứa học trò khiến hai đứa như ngạt thở!...Khi đã bình tâm trở lại, cô Đào nói: “Đó là ta đã truyền công lực cho hai em rồi đó! Giờ thì theo ta đi tuyên truyền phòng chống dịch cúm H5N1! Nếu như bà con ai cũng hiểu được bệnh cúm H5N1 là gì và phòng chống như thế nào thì coi như hai em đã thành công!”. Hai đứa học trò liền Bái sư và cùng với cô Đào, tức “Mẹ Đốp” đi khắp Làng!...

Kết quả đợt Hội diễn văn nghệ là hai đệ tử của cô Đào đã đoạt Huy chương Vàng. Lúc hai đệ tử nhận giải thưởng, cô Đào tới chúc mừng và nói: “Hãy nhớ là chỉ làm Mẹ Đốp trên sân khấu thôi nghe! Không được lẫn lộn giữa sân khấu và cuộc đời!”. Nhưng cả hai đệ tử lúc đó đâu có nghe rõ những lời dặn dò, cho nên chỉ sau nửa năm, đệ tử gái vào vai Mẹ Đốp đến gặp Sư phụ với những giọt nước mắt lã chã: “Sư phụ!...Thằng Xã Trưởng nó gửi con cái Thai này rồi biến đâu mất rồi!”. Cô Đào biết nói sao với đệ tử bây giờ bởi cô đang là cô gái của hai mươi năm trước!...

Sài Gòn, tháng 1-2010 
Đỗ Ngọc Thạch
nguồn Newvietart.com
 
 







Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

CEO càng hấp dẫn, doanh nghiệp càng thành công

Theo nghiên cứu của hai nhà kinh tế học tại Mỹ, CEO có gương mặt ưa nhìn sẽ có ảnh hưởng tích cực đến giá cổ phiếu và giúp công ty có lợi thế lớn hơn sau các thương vụ mua bán - sáp nhập.
Joseph Halford và Hung-Chia Hsu – hai nhà kinh tế học tại Đại học Wisconsin (Mỹ) vừa ra báo cáo "Sắc đẹp là tiền bạc: Ngoại hình CEO và lợi ích của cổ đông". Trong đó, qua đánh giá độ hấp dẫn về khuôn mặt của 677 CEO các công ty trong S&P 500, họ chỉ ra có mối quan hệ thuận chiều giữa ngoại hình CEO và lợi nhuận của doanh nghiệp.
Halford và Hsu kết luận: "Chúng tôi phát hiện ra CEO có gương mặt đẹp sẽ ảnh hưởng tích cực đến giá cổ phiếu. Việc này cho thấy các cổ đông quan niệm CEO càng hấp dẫn thì càng có giá trị".
3-Marissa-Mayer-2865-1388812245.jpg
Từ khi Marissa Mayer làm CEO, cổ phiếu Yahoo đã tăng gần 160%. Ảnh: People Report
Hai nhà nghiên cứu đã lấy ví dụ CEO kiêm Chủ tịch Yahoo - Marissa Mayer: "Mayer được 8,45 trên 10 điểm ngoại hình và thuộc top 5% trong danh sách của chúng tôi. Yahoo cũng hoạt động rất tốt kể từ khi cô ấy lên làm CEO (với mức tăng 158%). Dĩ nhiên, chúng tôi không có ý toàn bộ thành tích đó là nhờ ngoại hình của Mayer. Chúng tôi chỉ tìm ra rằng hai việc này có thể có mối liên hệ nào đó".
Ngoài ra, hai ông còn rà soát và phân tích 1.830 thương vụ mua bán – sáp nhập trong thời gian 1985 – 2012. Họ phát hiện ra rằng: "Các CEO ngoại hình tốt hơn sẽ giúp công ty có nhiều lợi ích hơn sau M&A. Kết luận này phù hợp với giả thuyết CEO hấp dẫn sẽ cải thiện được lợi ích của cổ đông, nhờ khả năng đàm phán vượt trội". Bên cạnh đó, nghiên cứu còn chỉ ra CEO càng xuất hiện nhiều trên TV thì cổ phiếu càng tăng mạnh.
Halford và Hsu cho biết: "Kết quả của chúng tôi không nhằm mục đích khuyên các công ty tuyển CEO dựa vào ngoại hình, mà không cân nhắc những năng lực khác. Tuy nhiên, các công ty thường xuyên phải đàm phán thì nên quan tâm nhiều hơn đến ngoại hình của CEO".
Đây không phải lần đầu tiên vấn đề ngoại hình và kinh doanh được đem ra bàn luận. Năm 2010, John Graham, R.Campbell và Manju Puri tại Đại học Duke đã tìm ra ngoại hình tốt giúp các CEO có hình ảnh xuất sắc hơn, kỹ năng đàm phán tốt hơn. Vì thế, họ sẽ mang lại các thương vụ có lợi hơn cho cổ đông.
Nhận xét về nghiên cứu của Halford and Hsu, ông Robert Williams – Giám đốc hãng tuyển dụng Asia Media Search cho biết ấn tượng đầu tiên là rất quan trọng. "Ngoại hình chỉn chu, chững chạc sẽ giúp đối tác cảm nhận được sự tin cậy. Tôi thắc mắc không biết trong thế giới truyền thông ngày nay, liệu Abraham Lincoln với khuôn mặt nhiều vết tích, người gầy lêu nghêu và giọng tông cao như thế có đắc cử Tổng thống hay không nữa. Là nhà tuyển dụng, tôi cảm thấy nên tập trung vào năng lực và thành tựu, thay vì nụ cười của người ta. Nhưng bản chất con người là để ý những cái đó mà", ông nhận xét trên CNBC.
Hà Thu
vnexpress

Kinh doanh áo cho gà

Mỗi chiếc áo giá 20 USD, có tác dụng giữ ấm, đồng thời phủ huỳnh quang bên ngoài để đảm bảo an toàn cho vật nuôi khi đi trong đêm. Omlet (Oxfordshire, Anh) là một công ty chuyên sản xuất các vật dụng liên quan đến gà. Những năm gần đây, vì mùa đông ngày càng lạnh, họ thường xuyên phải tư vấn cho khách hàng về các cách làm ấm chuồng để giúp chúng chống chọi với thời tiết.

Johannes Paul – Giám đốc Omlet cho biết trên BBC: "Rất nhiều khách hàng của chúng tôi nuôi gà ở sau vườn, chăm sóc chúng kỹ càng như thú nuôi vậy. Nhưng những mùa đông gần đây thì ngày càng khắc nghiệt. Một số người gọi điện hỏi chúng tôi có thể làm áo khoác cho gà hay không. Thế là chúng tôi tạo ra sản phẩm này".
omlet-2191-1388481006.jpg
Loại áo này giúp giữ nhiệt cho cơ thể động vật trong mùa đông. Ảnh: Omlet
Dựa trên loại vải được Cơ quan Hàng không – Vũ trụ Mỹ (NASA) phát triển có tên Flectalon, họ đã làm ra một phiên bản áo jacket giúp giữ nhiệt cho cơ thể động vật, đồng thời phủ huỳnh quang bên ngoài để đảm bảo an toàn khi đi trong đêm.
Mỗi chiếc được bán với giá 12 bảng (20 USD), có hai màu vàng, hồng, chống thấm và có đai điều chỉnh ở phía trước. Sản phẩm được tung ra đầu tháng 10 và tiêu thụ hết 200 chiếc chỉ trong 10 ngày. Loại áo đặc biệt này chỉ được bán trên website của Omlet.
Trước những ý kiến cho rằng những loại động vật nuôi trang trại chịu rét tốt như gà không cần áo bảo vệ, Paul cho biết: "Trên lý thuyết thì có thể, nhưng chúng sẽ không được ở trạng thái tốt nhất. Tôi cho rằng vẫn nên giữ ấm thì hơn".
Omlet đã tạo ra 6 bản nháp trước khi thiết kế ra phiên bản cuối cùng này, nhằm tránh ảnh hưởng đến các hoạt động thông thường của gà. Lorna Gemmell - nhà thiết kế của Omlet cho biết: "Phần vai phải hở ra, nếu không sẽ làm giảm khả năng cân bằng của chúng. Phần dưới chân cũng phải đủ cao để gà có thể đi lại như bình thường".
Sandalee Ali-Sehbai – một khách hàng của Omlet, rất hài lòng với sản phẩm này. Cô cho biết từ khi có chiếc áo, đàn gà nhà mình thích đi dạo hơn hẳn. "Chúng tôi đang tìm đồ có thể giữ ấm cho gà thì thấy loại áo này. Ban đầu, tôi thấy nó thật buồn cười, nhưng lũ gà thật sự thích mặc áo để đi lại trong sân".
Hà Thu
vnexpress

cà phê Quốc Anh khu CT6 khu đô thị xala Hà Đông

Một số hình ảnh cà phê Quốc Anh khu đô thị XaLa Hà Đông ông chủ còn khá trẻ có vẻ mới bước vào kinh doanh, chủ quán ân cần nhiệt tình, giá nước uống cũng được, mình thích phần mở phim và mở nhạc trình hòa tấu trình chiếu ảnh